Rối loạn phổ tự kỷ (ASD)
May 15, 2025
Rối loạn giác quan còn được gọi là rối loạn xử lý cảm giác (SPD - Sensory Processing Disorder), trước đây gọi là rối loạn tích hợp cảm giác. Đây là tình trạng não và hệ thần kinh gặp khó khăn trong việc xử lý hoặc tích hợp kích thích.
Ví dụ: Thông thường, chúng ta sẽ rụt tay lại nếu chạm vào nước nóng, bởi khi đó độ nóng của nước sẽ truyền tín hiệu lên não, não xử lý và trả lời cho biết “Nóng có thể gây bỏng” rồi truyền tín hiệu ngược lại làm chúng ta rụt tay lại ngay... Nhưng ở người rối loạn giác quan, tín hiệu truyền lên não rất chậm hoặc không truyền lên não và não không xử lý cũng như không phát tín hiệu trả về để rụt tay lại. Hay ngược lại là tình trạng phản ứng quá mức, quá nhạy trước một kích thích từ môi trường, tiếng âm thanh của máy hút bụi dù rất nhỏ nhưng cũng đủ để người rối loạn tích hợp cảm giác thấy khó chịu và ghét.
Nói một cách dễ hiểu hơn, rối loạn xử lý cảm giác là tình trạng não gặp khó khăn trong việc tiếp nhận và phản hồi thông tin đi qua các giác quan.
Như các ví dụ được đưa ra ở mục trên, có thể thấy rối loạn giác quan gồm có 2 loại:
Nguyên nhân chính xác của rối loạn chưa được biết đến chính xác. Tuy nhiên, người ta biết rằng vùng giữa não và thân não của hệ thần kinh trung ương là những trung tâm phản ứng sớm trong quá trình xử lý thông tin đa ngành. Những vùng não này tham gia vào các quá trình bao gồm phối hợp, chú ý, kích thích và chức năng tự trị. Thông tin cảm giác sau khi đi qua các trung tâm này sẽ được chuyển đến các vùng não chịu trách nhiệm về cảm xúc, trí nhớ và các chức năng nhận thức ở cấp độ cao hơn. Thiệt hại ở bất kỳ phần nào của não liên quan đến xử lý đa cấp có thể gây ra khó khăn trong xử lý đầy đủ các kích thích theo các chức năng.
Theo các chuyên gia, rối loạn xử lý cảm giác được phân loại thành 3 loại, dựa trên các hình thức cơ thể xử lý cảm giác: Rối loạn điều chế cảm giác , rối loạn vận động dựa trên cảm giác và rối loạn phân biệt cảm giác.
Trẻ khó khăn trong việc đưa ra phản ứng phù hợp với mức độ của kích thích. Hoặc phản ứng quá mức hoặc có thái độ cảnh giác với những vấn đề xảy ra xung quanh.
Loại rối loạn này xuất hiện khi thông tin cảm giác đầu vào của hệ thống thụ cảm và hệ tiền đình bị sai lệch hoặc xử lý không chính xác. Khi hệ thần kinh trung ương của trẻ gặp khó khăn trong việc sử dụng thông tin cảm giác từ những hệ quả trên, trẻ có thể mắc rối loạn phối hợp động tác – một dạng của SBMD khiến trẻ khó thực hiện điều mình muốn như bắt chước, chơi thể thao, đạp xe, hoặc trèo thang. Trẻ em bị chứng SBMD thường lóng ngóng, hay vô tình làm rơi vỡ đồ chơi, hoặc dẫm lên đồ vật. Nhóm trẻ này thường thích ngồi chơi các trò tưởng tượng hơn là vận động thể thao. Một dạng khác của rối loạn SBMD là rối loạn tư thế, khiến cho trẻ lúc nào cũng cảm thấy yếu ớt, dễ mệt mỏi, khó vận động hoặc không xác định được tay thuận.
Rối loạn này khiến trẻ khó phân biệt được những cảm giác giống nhau. Hệ quả là trẻ có thể mất tập trung, thiếu khả năng tổ chức và kết quả học tập tại trường bị sút kém.
Ở trẻ có hệ thống xử lý cảm giác bình thường, não bộ được xem như người điều khiển giao thông. Các thông tin cảm giác từ tất cả các giác quan được thu nhận và dẫn truyền đến não bộ. Tại đây các thông tin cảm giác được phân tích, xử lí và gửi các tín hiệu đáp ứng phù hợp đến các bộ phận cần thiết theo trật tự và chính xác, và các bộ phận thực hiện các tín hiệu nhận từ não bộ.
Ví dụ:
Trẻ rối loạn xử lí cảm giác gặp khó khăn khi xử lí các thông tin cảm giác từ môi trường hoặc từ chính cơ thể trẻ. Bởi trẻ thu nhận thông tin cảm giác nhiều hơn hoặc ít hơn so với người khác. Tình trạng này ảnh hưởng đến khả năng tương tác và thực hiện các hoạt động hàng ngày và học tập của trẻ. Đối với trẻ rối loạn xử lí cảm giác, các thông tin cảm giác từ tất cả các giác quan được thu nhận và dẫn truyền đến não bộ nhưng lại không được phân tích, xử lí và không gửi các tín hiệu đáp ứng phù hợp đến các bộ phận cần thiết theo trật tự và chính xác. Do đó các bộ phận không thực hiện hoặc thực hiện không phù hợp các tín hiệu nhận từ não bộ.
Ví dụ:
Các chuyên viên hoạt động trị liệu (occupational therapists) được đào tạo chuyên sâu về rối loạn xử lí cảm giác sẽ đánh giá và can thiệp trẻ rối loạn xử lí cảm giác. Tuy nhiên, ở Việt Nam hiện nay chưa có nhiều những chuyên viên hoạt động trị liệu chuyên về rối loạn xử lí cảm giác nên phụ huynh, giáo viên và các nhà chuyên môn gặp rất nhiều khó khăn khi làm việc với trẻ. Phần lớn các cơ sở can thiệp, trị liệu trẻ rối loạn giác quan là tự học, tự tìm tòi, đôi khi dựa trên kinh nghiệm can thiệp trẻ hàng ngày. Việc đánh giá không đo lường được chính xác các vấn đề của trẻ.